Chê và khen thức ăn

Cũng lâu lắm rồi tôi ít viết lách một phần vì công việc khá nhiều, một phần vì lười.

Hôm nay có dịp rãnh rỗi viết vài dòng chơi về chê và khen.

Hằng ngày quan sát sung quanh chúng ta thấy rằng có rất nhiều sự chê khen, than phiền về điều kiện sống, về thức ăn, về thời tiết, về mọi thứ.

Tôi thì xuất thân từ gia đình nhà nông nghèo khó, từ nhỏ đã thấu hiểu sự vất vả của cha mẹ để nuôi chín anh em tôi. Để có con cá chiên và rau luộc trên mâm cơm, tôi thấu hiểu rằng ba tui đã dầm mưa dãi nắng, má tui phải bôn ba chợ trời, chị tui phải lo cho đàn em vất vả như thế nào.

Ba tui thường nói trong bữa ăn, để có được bữa ăn ba má và các anh chị em con rất cực khổ, cái gì các con không thích ăn thì để đó, nếu không khen được thì đừng chê. Chị con phải đạp xe mười mấy cây số từ trường về nhà để cơm nước cho các con.

Hơn nữa mỗi người một khẩu vị, con ăn có thể không hợp khẩu vị con chê mặt, chê lạc, chê ngọt nhưng người khác thấy hợp khẩu vị thì sao. Nhiều lúc món ăn không nên nỗi tệ nhưng khi con chê, tâm lý tất cả những người cùng trong bàn ăn sẽ bị ảnh hưởng và họ sẽ cảm thấy món đó không ngon như con.

Thay vì chê, các con có thể nói : món này hôm nay em thấy hơi mặn …. các con luôn luôn mang trong mình tư tưởng biết ơn, biết ơn vì người khâc phục vụ mình, biết ơn vì người khác làm việc gì đó cho mình.

Ba tui nói như vậy, cho đến hơn hai chục năm sau khi tôi tự túc, tự nấu một bữa ăn thì tui mới nhận ra để đúng khẩu vị hai người trở lên nó khó đến mức nào.

Sau này có dịp đi đây đi đó, tôi ăn rất nhiều thức ăn các vùng miền ở VN và mỗi lần ăn, gặp khó chịu gì tôi điều nhớ lời ba tui dạy ngày nào. Tui mang ơn và tôn trọng người đã nấu cho tui ăn, và chấp nhận những thứ mình không thích như một phần của chấp nhận nghịch cảnh và hoà nhập với nó thay vì than phiền nó.

Đi bộ từ Nam ra Bắc đã dạy cho tui rằng, tui không thể nào thay đổi hoàn cành, tui phải ăn tất cả những gì tui thích hoặc không thích. Tui không thể ngăn trời nắng hoặc mưa…. thay vào đó tui chấp nhận nó như một phần của hành trình và tiếp nhận nó một cách vui vẻ.

Thế đấy, thay đổi không một thói quen, lối sống không dễ đâu các bạn, thay đổi cơ bản nhất là cách ăn uống rất khó.

Cường

02/05/2022

Đi bộ Sài Gòn – Hà Nội(Chuyện giờ mới kể) – Tôi được gì ?

Tôi đã từng gặp rất nhiều người, có người hỏi thật, có người châm biếm hỏi tôi rằng “Vậy mục đích của chuyến đi bộ của anh là gì ? Anh thu được kết quả gì từ chuyện đó ?”

Câu hỏi đó thực ra rất khó trả lời các bạn ạ. Hạnh phúc? sự nổi danh hay sự tu tập? .. tôi không biết. Có một điều tôi biết rất rõ khi tôi trãi qua chuyến đi đó là “Sự tĩnh tâm và sống với hiện tại”.

Quá khứ là đám dây chùm gửi làm ta khó chịu và đau đáu, quá khứ đau buồn hay hạnh phúc quá mức điều mang cho chúng ta tâm lý tiêu cực. Đau buồn làm cho ta bị ép mình trong một cái vỏ ốc kiên cố không thoát ra được.

Quá khứ hạnh phúc đầy đủ làm cho ta tự mãn, tạo ra rào cản tâm lý vững chắc khiến chúng ta sống vì hoài niệm, sợ mất mát.

Continue reading “Đi bộ Sài Gòn – Hà Nội(Chuyện giờ mới kể) – Tôi được gì ?”

Đi bộ Sài Gòn – Hà Nội(Chuyện giờ mới kể) – Mỗi người một công việc (Phần 5)

(Tiếp theo phần 4)

Làm đường

Hằng ngày mình gặp rất nhiều người với nhiều công việc khác nhau các bạn ạ. Thời điểm năm 2014 đường quốc lộ 1 hầu như làm lại hết. Hằng ngày mình vẫn thấy những công nhân làm đường với cái nắng chói chang, khói bụi mù mịt và mùi nhựa đường nồng nặc. Họ vẫn làm không mệt mỏi. Trong số những người làm đường, trẻ có, già có. Có bác mình đoán cũng trên 60 tuổi, ai nấy cũng đen nhẻm. Họ đến từ nhiều vùng miền khác nhau, nam có, bắc có, trung có…tất cả mọi người điều phải chịu cái nắng cái mùi khó chịu của nhựa đường, nhất là những đoạn đường thuộc các tỉnh như Đồng Nai, Bình Thuận, Phú Yên, Bình Định, Quảng Bình, Quảng Trị, các tỉnh này khí hậu rất khắc nghiệt. Giữa trưa họ tìm một bóng mát dưới các bóng cây ven đường hoặc dưới gầm xem lu, xe ben chở đất đá để ăn cơm và chợp mắt một chút.

Continue reading “Đi bộ Sài Gòn – Hà Nội(Chuyện giờ mới kể) – Mỗi người một công việc (Phần 5)”

Đi bộ Sài Gòn – Hà Nội(Chuyện giờ mới kể) – Kẻ bất Lương(Phần 4)

(Tiếp theo phần 3)

Nói đến hai chữ “Bất Lương” thật là khó giải thích. Thế nào là là lương thiện, thế nào là bất lương. Về mặt nào đó những hành động trong thời điểm của người này được xem là lương thiện nhưng với người khác là bất lương.

Câu chuyện thứ nhất : “Con đỷ”

Mình kể các bạn nghe một câu chuyện về cô gái làm “gái” trên đỉnh đèo Cả. Như thường lệ, sáng sớm 5h mình xuất phát từ Đại Lãnh đi theo quốc lộ 1, leo đến đỉnh đèo lúc đó khoản 7h sáng, trời vẫn còn khá tối vì sương dày đặc cộng thêm mưa dầm từ tối hôm qua. Một phần vì mệt và đói mình ghé tạm vào một quán nước dưới chân núi. Nói là quán nước chứ thật ra chỉ là cái chòi dựng tạm nhỏ. Thực ra mình cũng quá quen thuộc với những cái “Chòi” ven đường như vầy rồi. Những cái “chòi” lá này là các quán mại dâm trá hình phục vụ các bác tài xe tải đường xa.

Continue reading “Đi bộ Sài Gòn – Hà Nội(Chuyện giờ mới kể) – Kẻ bất Lương(Phần 4)”

Đi bộ Sài Gòn – Hà Nội(Chuyện giờ mới kể)-Phần 3: Sức mạnh của tinh thần

(Tiếp theo)

Một chàng trai không tay không chân bẩm sinh, như Nick-vujicic sinh ra từ nghịch cảnh. Anh ta có gì sức mạnh tinh thần, sức mạnh trong tâm trí đó đã giúp anh vượt qua mọi khó khăn về vật chất. Có nhiều người dùng sức mạnh đó áp dụng vào công việc và cuộc sống. Họ đã đạt được những thành công nhất định, một số người lại xem sự thành công bằng chính việc họ vượt qua giới hạn của sự sợ hãi, giới hạn của sự suy nghĩ và thể lực.

Một sức mạnh không thể nào sờ mó cảm nhận được nhưng nó cũng là gen di truyền trong mỗi con người chúng ta. Và cơ thể chúng ta hoạt động theo sự dẫn dắc của trí lực(tinh thần). Theo mình nhận xét, việc thuyền tịnh và ngồi xếp bằng cũng như phải thức khuya dậy sớm của các nhà sư cũng là một trong những hình thức rèn luyện trí lực, vượt qua khỏi sử kiểm soát của thể xác, tách bạch tâm hồn và dần dần dùng tâm hồn kiểm soát thể xác.

Tinh thần của bạn đang bị thao túng bởi đồng hồ sinh học và những phản ứng của cơ thể. Đói bạn phải ăn, khác nước bạn phải uống, buồn ngủ bạn phải ngủ, chân đã mỏi bạn phải ngồi xuống.

Continue reading “Đi bộ Sài Gòn – Hà Nội(Chuyện giờ mới kể)-Phần 3: Sức mạnh của tinh thần”

Đi bộ Sài Gòn – Hà Nội(chuyện giờ mới kể)-Phần 2 – Những tâm hồn cao thượng

Tiếp theo….

Tiếp theo bốn mươi mấy ngày tôi kể chắc sẽ rất tẻ nhạt phải không?. Không có gì ngoài sáng xách ba lô đi tối ngủ. Mình sẽ cố gắn liên kết những câu chuyện không theo một trình tự nào cả. Mỗi câu chuyện sẽ dựa trên từng khoảnh khắc mình gặp trên đường.

Tâm hồn cao thượng, nói đến cụm từ này chúng ta thường liên tưởng đến những nhà mạnh thường quân, nhà sư…chuyên làm việc thiện, hiền lành và phúc đức. Chuyên giúp đỡ những người khốn khó bất hạnh. Vâng, cũng có thể xem là như vậy và theo mình tất cả hành động trên cũng là một trong những cách của mỗi người để thể hiện tâm hồn cao thượng.

Bước ra ngoài kia, cuộc sống muôn hình vạn trạng. Mỗi ngày trôi qua nếu để ý xung quanh bạn, bạn có thể bắt gặp rất nhiều những hành động những lời nói cao thượng, nó như nguồn năng lượng tinh thần giúp bạn vượt qua nhiều điều khó khăn phía trước.

Trong công việc khi bạn đang gặp khó khăn, đang bế tắt. Một người đồng nghiệp đến bên bạn hỗ trợ bạn. Sự giúp đỡ có thể nhiều hoặc ít nhưng là đòn bẩy giúp bạn vượt qua khoảnh khắc ấy.

Trong cuộc sống, lúc con người ở đỉnh cao danh vọng, lúc rơi tật đáy của sự thất bại. Họ tìm đến tôn giáo. Một hình ảnh thánh thiện để bám víu vượt qua nỗi thất vọng đau khổ.

Trong chuyến đi, mình phát hiện ra người xung quanh mình hầu như ai cũng cao thượng. Ông bà có câu “nhân chi sơ tính bổn thiện” mà.

Continue reading “Đi bộ Sài Gòn – Hà Nội(chuyện giờ mới kể)-Phần 2 – Những tâm hồn cao thượng”

Đi bộ Sài Gòn – Hà Nội (Chuyện giờ mới kể)-Phần 1-Khởi đầu

Chào các bạn,

Hôm nay ngồi rãnh rỗi hồi tưởng lại chuyến đi bộ từ Sài Gòn ra Hà Nội của mình.

Thời gian trôi nhanh quá, mới đây gần 4 năm rồi. Mỗi lần có dịp đi lại trên những con đường mà mình đã đi qua năm 2014 hình như vẫn thấy bóng dáng mình đâu đó đang bước đi chậm rãi trên con đường dài xa tắp.

Từ tháng 11 năm 2014, sau gần mười năm lăn lộn làm việc không biết mệt mỏi. Đôi lúc tự nghĩ cuộc đời đâu phải chỉ có sáng xách cái laptop đi đến công công ty đến tận khuya mệt nhoài rồi lại xách về. Ngoài kia còn bao nhiêu thứ cần để biết và cần để học hỏi. Tuổi trẻ trôi đi rất nhanh. Trong đất nước Việt Nam còn rất nhiều văn hóa vùng miền mình chưa biết đến, những vùng đất chưa từng đặt chân đến. Mình cũng đã từng đi xe máy rong rủi tất cả mọi miền đất nước, nhưng cái cảm giác ấy chỉ thoáng qua trong phút chốc mà thôi.

Ý tưởng lóe lên trong đầu, ồ vậy tại sao mình không làm một chuyến đi bộ nhỉ ?. Gần 2000 KM từ Sài Gòn ra Hà Nội mình có bị điên không?. Hả, chuyến đi này kéo dài bao lâu? chi phí như thế nào? sức khỏe có chịu được hay không? đi vì mục đích gì?. Mày đang có công việc ổn định hơn các bạn đồng trang lứa, mày đi như vậy coi như mất hết và sẽ làm lại từ đầu. Ở Việt Nam nơi đâu chả vậy cần gì phải làm như vậy. Vâng, có rất nhiều câu hỏi từ bạn bè… Ok, không sao, cứ xem như một chuyến du lịch châu âu chẳng hạn, bạn cũng mất nhiêu đó tiền… và thay vì tập thể dục vài tháng để mất vài ký…thì chuyến đi này xem như tập thể dục vậy.

Quyết định vậy đi, ngày 20 tháng 11 năm 2014 mình quyết định đi. Hành trang cũng không có gì nhiều:

1. Đôi giày Adidas

2. Hai cái quần xà lỏn và hai cái áo thun.

3. Một cái balo bé xíu và vài viên thuốc smeta phòng ngừa tiêu chảy.

4. Một cái nón tai bèo và cái điện thoại Nokia 3210 để xem bản đồ offline.

Continue reading “Đi bộ Sài Gòn – Hà Nội (Chuyện giờ mới kể)-Phần 1-Khởi đầu”

Hành trang cho chuyến đi bộ

Hành trang cho chuyến đi bộ của Cường không có gì nhiều, vì đi đường xa cần hạn chế vì dễ làm mất nước và mất sức.

Hành trang
1. Hai bộ quần áo bao gồm hai cái quần đùi và hai cái áo thun ngắn tay.
2. Sạc điện thoại và đèn bin.
3. Đôi giầy Adidas chuyên cho đi bộ.
4. Nón tai bèo.
5. Thuốc chống đau bụng.
6. Kim tiêm để hút nước và mủ trong chân ra.
7. Kinh phí khoản 12 triệu
8. Balo du lịch loại nhẹ
=> Tổng khối lượng balo Cường mang theo gần 10kg

Thể lực
Tập đi bộ mỗi buổi sáng 1h và liên tục trong một tuần

Lời nói đầu cho chuyến đi bộ xuyên Việt

Kính gửi Anh/Chị cộng đồng mạng Việt Nam,

Thông qua chuyến xuyên Việt Nam bằng xe gắn máy mà tôi vừa thực hiện tháng 09-10 vừa qua. Đi từng vùng miền, địa phương của đất nước tôi thấy mình rất may mắn vì được cha mẹ cho ăn học đầy đủ được thực hiện ước mơ của mình. Nhưng còn đâu đó, đặt biệt là Vùng Cao Tây Bắc còn rất nhiều hình ảnh những đứa trẻ mỗi sáng phải vượt hàng chục cây số đến trường với nắm cơm cùng ít muối, chiều về cắt từng nắm cỏ ven đường gùi về phụ mẹ. Trong cái giá lạnh, những đôi chân trần, đôi má ửng đỏ vẫn chậm rãi bước đi.

10265663_599180216852946_825285430358269560_o2015-01-21_003801

Continue reading “Lời nói đầu cho chuyến đi bộ xuyên Việt”