Trên chuyến bay khuya từ Hà Nội vào Sài Gòn, như thường lệ. Tôi bắt xe Uber Moto về nhà.
Alo, anh Cường phải không ?. Tôi không vô trong chổ gửi xem được, công an nó quần đuổi quá, anh đi ra ngoài cây xăng trước sân bay đi tui đang đứng gần đèn xanh đèn đỏ vào sân bay đây.
Giọng nói trong điện thoại thấy còn trẻ lắm, lúc gặp chú ấy hơn 50 tuổi. Tướng người nhỏ thó ốm nhom và đen đúa. Chú ấy chạy chiếc xe SYM đời cũ nhưng rất sạch sẽ và kính chiếu hậu đàng hoàn. Không mặc áo của Uber mà mặc áo công nhân xây dựng, vẫn đội nón Uber.
Con đi thẻ đó nha chú, ờ không sao, lên đi. Đi đâu vậy, dạ còn đi ra Đại Thế giới đường Võ Văn Kiệt. Ủa, sao lại đặt xe ở cầu chữ y ? … À chắc con nhầm, chú cứ chở đến Đại Thế Giới là được.
Ngồi sau thấy cũng buồn nên bắt chuyện hỏi cho vui. Mấy nay chạy được không chú ?
Chạy Uber Moto ế lắm con ơi, thằng Uber Moto này thua, thua chắc, chắc cũng gần dẹp tiệm. Lấy cước rẻ hơn người ta mà con ăn tụi chú tới 24% lận. Như đúng tâm tư nghề nghiệp của chú ấy, chú ấy vừa chạy vừa bắt đầu kể.
Tui chạy xe ôm gần 20 năm nay rồi. Thằng Uber với Grab nó ra tụi tui đâu có sống nổi, buộc phải chạy thôi. Mấy cái chương trình Uber này phức tạp thấy mà, hồi mới bắt đầu chạy đâu có biết. Đụ má nó, đón khách xong quên quẹt cái nút nhận khách, tới nơi mới phát hiện ra. Thằng khách còn ác nhơn thất đức, nó nói trên app nó chưa báo đã nhận nên nó đéo trả tiền. Vậy là mất mấy chục ngàn. Chạy mấy bữa rồi cũng quen. Nhìn chú ấy xài điện thoại của Trung Quốc nhấn cái nút “Bắt đầu chuyến đi” hình như liệt cảm ứng sao đó quẹt gần chục lần mới ăn….
Chú ấy nói chuyện rất sau sưa và chân chất, mình ngồi sau bị nước miếng văn đầy mặt … né thì cũng kỳ, không nghe thì cũng kỳ…he he vậy là tắm mưa nước miếng chú ấy luôn.
Chú ấy lại kể tiếp, ông biết không chạy Uber này càng này càng ít khách khách đi Grab hết rồi. Có mấy ông bạn cũng kiu tui chạy hai thằng luôn đi, mà thôi tham lam chi tụi Grab Bike bây giờ nó tới mấy chục ngàn thằng, có tụi đi kiểm soát ghê lắm. Tụi nó mà chụp hình được vừa chạy Uber vừa chạy Grab là nó treo giò một tuần, tái phạm là nó khóa vĩnh viễn luôn.
Tui nói với ông chứ nghe người ta nói thì dễ lắm, tui chạy mới biết. Tính tui nóng lắm đó nhưng bây giờ đỡ rồi, chứ không là chử lộn suốt ngày với khách. Đụ má, tui kể ông nghe coi có tức không, có cái bà kia đặt xe cho con bả đi học nhà vô hẻm mấy chục cái sẹt ở đường Lý Thường Kiệt, chạy tới chạy lui tìm ra xong nó hùy chuyến, thay vì đi bộ ra đầu hẻm một chút đi, không chịu. Nó hành mình tìm cho đã nó hủy.
Còn tui kể ông nghe tui sợ nhất là mấy đứa sinh viên quê mới lên, nó đặt chung cư Lý Thường Kiệt mà chung cư đó tới mấy cái, hỏi nó ở đâu nó cứ nói “Con đang đứng ở dưới lầu nè bác”…đụ má đi tìm Lý Thường Kiệt Quận 10, Quận 11 muốn sút quần cuối cùng thấy con sinh viên quê mới lên, cũng bực nhưng thấy nó như con cháu mình nên đón, ông thấy nóng hông.
Có nhiều ngày tui bị mấy cú như vậy chạy không đủ tiền xăng luôn á. Cũng may là tui đi cái xe này cùi cùi chứ ít hao xăng. Chứ gặp mấy cái tay ga là giải nghệ sớm…chú ấy cười khà khà. Ông biết không thấy khách trả thẻ là tui sợ, nhưng quyền của người ta mà. Đâu có sao đâu chú, cuối tháng Uber cũng trả lại cho chú mà, ừ thì là vậy nhưng xe ôm mà cần tiền mua gạo mua mắm mua muối mà chờ sao nổi.
Đụ má có ngày nó xui gì đâu, dắt xe ra nghe báo tít tít mà mừng rồi ai ngờ đụ má gần tới nó hủy. Nè nè hôm bữa sáng sớm ra tui bị chổ đường ba tháng 2 nè, mùng 9 tết chứ đâu. Tui báo khách là chờ hơi lâu nha vì tui đang ở xa. Tui chạy từ chợ Rẫy về gần tới nó hủy.
Một cái nữa là nhiều người cứ gõ tên đường không chính xác, hôm đó có con mẹ kia đặt tui mò mò hoài gọi tới 3 cuộc mới tới bả, đụ má con mẹ đó lùn, xấu đeo mắt kiến bự chà bá, còn mặc cái váy tui nói như cái quần xì ngắn cũn… đụ má, nhìn bả tui không biết nói sao luôn. Đến nơi đi te te không thèm nói một tiếng …à dạng này tui quen lắm thường là (2 không) trả thẻ không tiền mặt và hai là đi khuyến mãi không đồng. Đúng như rằng 2 không…Đụ má, nhiều người kỳ, cũng nói một tiếng chứ.
Tự nhiên đang đi thấy chú ấy cứ nhìn nhìn một cô gái đang đi phía trước, trong bụng mình nghĩ: Ông già này có máu 35 hay sao mà cứ nhìn nhìn con gái người ta, chú ấy càng nhìn thì cô kia càng chạy nhanh..đến đèn xanh đèn đỏ chú ấy vượt lên ngang hàng cô gái và nói : Con ơi bật đèn lên kìa, nói xong quay qua nói nhỏ mình: Đụ má, ban đêm đi xe mà không bật đèn xe tải nó vô thành phố không thấy tông chết, thấy vậy nhắc nó cho chắc cú…khà khà.
Chú ấy say sưa kể chuyện vừa đi vừa chỉ tay đường này đường kia bị khách hủy chuyến, hẻm này hẻm kia khó tìm địa chỉ v.v.v.
Mình thấy cuộc sống mình may mắn và hãy để quan sát và cảm nhận từng điều mà hằng ngày bạn trãi qua sẽ thấy cuộc sống tươi đẹp và muôn hình muôn vẻ.
Cuong Dang